ÔI,cái ROI của mẹ,
LỤM 1 NGỤM,tản mạn “cái roi tình thương của mẹ”
Một thời để nhớ là đây
Phất trần, chổi xể, roi mây là thường…
Buổi sáng thì phải đến trường
Buổi chiều mò mẫm, kênh mương ngoài đồng
Thường xuyên ăn vọt vào mông
Cũng đau ra phết, nhưng không vấn đề
Chỉ cần thỏa mãn đam mê
Tắm sông bắt cá, bờ đê chọi gà
Trong veo như giọt sương sa
Vô tư hiếu động, mới là trẻ con
Bực mình thì lại ăn đòn
Đêm về mẹ lại, xót con khóc thầm
Cũng vì thời buổi khó khăn
Nhà nông vất vả, quanh năm ruộng đồng
Nào đâu đã được thong dong
Nào đâu dư dật, mà lòng thảnh thơi …
…Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Giờ đây cuộc sống, đổi đời sang trang
Ăn no mặc ấm đàng hoàng
Tời trường, tới lớp nhẹ nhàng vui chơi
Roi mây mẹ cất lâu rồi
Một thời để nhớ, một thời không quên…
…Giờ đây tuổi đã trung niên
Đêm mơ bỗng thấy, mẹ hiền cầm roi
Giật mình tỉnh giấc: Mẹ ơi !!!
Ngoài sân vằng vặc, trăng soi bên thềm…
#RDCIP.COM