Hạnh phúc trong tầm tay,
hay khổ đau là con đường hạnh phúc
Chấp nhận và hòa quyện trong lắng nghe cùng nhau.
Thôi đứng dậy mỉm cười, vui vẻ bước
Mình sinh ra đâu phải để muộn phiền
Thế gian vốn có muôn phần thi vị
Cứ yêu đời ta sẽ thấy bình yên!
H | B | T | N | S | B | C |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 2 | 3 | ||||
4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 |
11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 |
18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 |
25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 |
@Dr.Hoa Xà
INTERNational DAY of Happiness
-
VNUSLAB
-
Thí…nghiệm, thí rồi nghiệm?
-
Biết ơn và cảm ơn khi “thốt nên lời” THANKSGIVING!
-
chuyện uống trà và câu chuyện “giá trị cốt lõi’
-
Salmonella facts in Vietnamese
THÔI!
Thôi đừng ngại vết nhăn trên khoé mắt
Sợ người ta nhìn thấy lại chê già
Có người sống chẳng tới thời tuổi trẻ
Thôi đừng nản khi cuộc tình không trọn
Đừng trách sao tơ nguyệt lại đoạ đày
Duyên không phận thì mỗi người mỗi ngả
Biết đâu chừng như thế lại là may.
Thôi đừng chán nếu như vừa thất bại
Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần
Hãy dũng cảm coi đó là bài học
Vì con người đâu phải bậc thánh nhân.
Thôi đừng tiếc về những gì đã mất
Đừng xót xa và đừng mãi kiếm tìm
Cổ nhân bảo:” còn người là còn của”
Chỉ cần mình đừng làm mất niềm tin.
Thôi đừng nhớ những gì là quá khứ
Đừng luyến lưu, đừng than vắn thở dài
Theo năm tháng tất cả đều thay đổi
Ngay chính mình còn khác, nói chi ai.
Thôi đừng nhớ người mà không nên nhớ
Nếu có tâm họ chẳng để mình buồn
Cơ hội đó dành cho người xứng đáng
Hà cớ gì lại để nước mắt tuôn.
Cảm ơn cuộc đời sau tất thảy hay ho!
Người đời vẫn cười nhạo ta khờ dại
Khiến tim ta bao lần tím tái
Bởi đa mang nên ôm khổ vào lòng.
Những lúc tận cùng tuyệt vọng ước mong
Ta như cánh chim sợ cành cong…đơn lẻ
Cùng với những nỗi đau cứ lặng thầm giằng xé
Ta tự hỏi mình sai bởi vì đâu?
Biển thật rộng dài, sông lại nông sâu
Lòng người vốn mang bóng hình thật giả
Người nói thương mình, quay lưng khi vấp ngã
Kẻ lạ người dưng cứu vớt bao lần.
Có những người chỉ cách một bước chân
Mà ánh mắt chắc gì chung một hướng
Lòng tự tôn tưởng như là tạc tượng
Cũng đôi lần nhỏ máu bởi thương đau.
Sau những dại khờ…nước mắt rơi mau
Ta học cách cân bằng tất cả
Học cách bỏ buông, rồi tự mình chắp vá
Những niềm đau ai đó đã vô tình.
Ta tự dạy mình học cách tươi xinh
Tự dạy mình cách lãng quên điều chẳng đáng
Tự nhủ cuộc đời chỉ cần cố gắng
Mỉm cười rồi tất cả sẽ yên vui.
– Nghinh Nguyễn –
TRAO CHO NHAU NỤ CƯỜI & Niềm vui thăng trầm,
AN NHIÊN