chuyện bên lề

Đâu là ý nghĩa cuộc sống?

Quá nửa đời nay được chút an nhiên

Tâm bình thản dẫu vẫn còn va vấp

Phía cuối đường bao bước chân tấp nập

Ta vô tư đứng lại để ngắm nhìn.

AN NHIÊN

AN NHIÊN

Quá nửa đời nay được chút an nhiên

Tâm bình thản dẫu vẫn còn va vấp

Phía cuối đường bao bước chân tấp nập

Ta vô tư đứng lại để ngắm nhìn.

Giữa ồn ào ta cứ thế lặng thinh

Chẳng hờn dỗi dẫu lòng người thay đổi

Không oán trách dù ai kia gian dối

Hay đôi khi không trân trọng, thật lòng.

Hơn nửa đời nên chẳng thiết đợi mong

Bao hoài vọng trôi theo thời xuân sắc

Vết thời gian in hằn trên nét mặt

Bao ưu tư ta thanh thản trả đời.

Tháng năm dài nỗi nhớ cũng đã vơi

Chỉ còn lại một chút niềm sâu lắng

Yêu thương xưa giờ trở thành nghĩa nặng

Giữ bên mình làm một gói hành trang.

Quá nửa đời nên chẳng thể đeo mang

Ta bình thản trả cho đời nhiều thứ

Chỉ trân trọng, nâng niu và gìn giữ

Sự yên bình để tâm được an nhiên.

Nguyễn Thị Hồng Ánh

Tháng mười một 2024
H B T N S B C
 123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930  

@Dr.Hoa Xà

Đâu là ý nghĩa cuộc sống?

  • VNUSLAB

  • Thí…nghiệm, thí rồi nghiệm?

  • điều vô lý

  • sự khác biệt khi đi học?

  • Tự do ĐÔNG – Tự do TÂY

Lòng người có ưu tư thì đến một ngày nào đó cũng sẽ bình yên. Đời người có sầu đau thì đến cuối cùng cũng sẽ hạnh phúc.

Giữa cỏ cây với cỏ cây – sao an yên quá vậy?

Giữa muôn thú với muôn thú – sao hồn nhiên đến thế?

Giữa con người với con người – sao phiền muộn lắm thay?

Cuộc đời, thị phi, hiềm khích sao cứ mãi hiện hữu khắp nơi? Được sinh ra đã khó, để sống tốt lại khó hơn. Và để bình thản đối diện trước những thị phi, hiềm khích lại càng khó hơn nữa. Tại sao, con người cứ mãi ích kỷ, cứ mãi nhỏ nhen, oán ghét nhau rồi tìm mọi cách để hạ bệ lẫn nhau?

https://www.youtube.com/watch?v=0GEqqsUV3Q8

Bao nhiêu câu hỏi, mà xưa nay các bậc hiền triết, các tao nhân mặc khách vẫn còn hoài nghi mãi vẫn chưa có lời giải đáp. Leo qua những sườn núi, vượt qua những đám mây trắng của trời xanh, ngồi lại bên 7 gốc cây cổ thụ – hít một chút khí trời thiêng liêng – đưa tâm hồn về với chánh niệm và tỉnh thức. Bao nhiêu vướng bận, bao nhiêu thị phi, bỏ lại sau lưng.

BÁN TỰ VI SƯ

Có một cậu học trò

Vừa dốt vừa chậm chạp

Sáng sớm mùng ba Tết

Một mình đến chúc thầy

Ông đồ ngạc nhiên thay

Bèn kéo tay hỏi nhỏ:

“Bạn đâu con không rủ

Lại đi sớm giờ này?”

Cậu học trò khoanh tay:

“Thưa, vì con học dốt

Tiếp thu chậm nhất lớp

Nên rất ngại đi cùng

Vả lại nếu đi chung

Thầy hỏi han bạn giỏi

Con đâu còn cơ hội

Được trò chuyện cùng thầy?”

Ông đồ sững vài giây

Rồi quay sang gọi vợ

Mang ra một khay lễ

Xôi gà và phong bao

Nâng khay lễ ngang đầu

Ánh mắt đầy thiện cảm:

“Thầy có chút lễ mọn

Tết này xin biếu con!”

Mắt mở to trợn tròn

Cậu học trò lắp bắp

Cúi rạp người xuống đất:

“Mong thầy đại xá cho!

Con mắc tội hồ đồ

Nói mà không suy nghĩ

Xin thầy đừng làm thế

Con sợ lắm thầy ơi!”

Ông đồ vội đỡ lời:

“Con không sai gì cả

Một bài học vô giá

Con vừa dạy cho thầy…

Dù trò dốt trò hay

Bần hàn hay giàu có

Lòng người thầy phải tỏ

Sáng rỡ như trăng rằm

Đối xử cho công bằng

Mới là người thầy tốt

Con cho ta bài học

Cũng là thầy ta rồi!”

Phàm sống ở trên đời

Ai cũng đều phải học

Nên đều có ít nhất

Một người thầy cho mình

Ở giữa cõi nhân sinh

Không gì hoàn hảo cả

Nên ai cũng có thể

Có ai đó gọi… “thầy”!

Một câu chuyện thật hay

Vừa nhẹ nhàng khép lại

Viết tặng cô cháu gái

Đang mơ làm giáo viên…

Vĩnh Nam

(Nhân bàn về chữ Lễ trong đời sống văn hóa người Việt)

Bụi thời gian có làm phai màu tóc

Hay nếp nhăn theo năm tháng đong đầy

Tâm hồn ta vẫn nhiệt thành, tươi trẻ.

@Dr.Hoa Xà

Giỏ hàng 0