“Các thế hệ sau này, mình nghĩ rằng việc có con hay không cũng không còn là quan trọng và “chắc chắn phải có” như những thế hệ trước. Nhưng mà, mình vẫn nghĩ, nếu phải đẻ thì phải nuôi được, đừng sướng cái nư rồi “tại có mày mà tao mới khổ!””
Welcome to Prof NGUYEN Lan Dung on the occasion of The great 1000th year anniversary of THANGLONG-Hanoi together with The National Biosciences conference for Tomorrow city 2010! RDCIP.COM coming
Thí…nghiệm, thí rồi nghiệm?
VNUSLAB ngồi xuống uống trà cùng Dr.Hoa Xà RDCIP.COM
“TÔI” & “TIỀN” Happy Birthday to You
TỰ SỐNG Đi cũng được Mà trở về cũng được Miễn ta vui Ta vẫn cứ yêu đời Thương cũng được Mà vô tình cũng được Miễn trong lòng Ta chẳng có chơi với Buông cũng được Mà giữ nhau cũng được Miễn ta không Hối hận…thế được rồi Say cũng được
Không thể tuyệt vời hơn
Hành trình khởi những ngày đầu,khi team còn là những sinh viên y khoa và niềm vui trưởng thành các Tân Bác sĩ cứng cáp.
Có một loại nỗ lực Là dựa vào chính mình Không than vãn, buồn bực Luôn bình tĩnh vượt qua Có một loại hạnh phúc Là bình yên, bình yên Không đợi chờ, chúc phúc Tự tránh xa muộn phiền Có một người khôn ngoan Chọn an yên, tự tại Dẫu khó khăn bủa vây…
MAI NÀY VỀ GIÀ
Mai này về già ông với tôi Có còn quấn quýt tựa đôi mươi Tôi còn nũng nịu hay hờn dỗi Ông còn lúng túng dỗ mãi thôi
Mai này về già ông với tôi Tóc chẳng còn xanh bạc trắng rồi Chân chậm, mắt mờ, tay run rẩy Vẫn mãi vai kề gọi “Mình ơi!”
Mai này về già chẳng rong chơi Mình ngồi uống trà trước hiên thôi Ta kể nhau nghe dăm chuyện cũ Một thời hai đứa rất đẹp đôi
Mai này về già ngắm nhau thôi Da mồi đã nổi khắp muôn nơi Nụ cười nhăn nhúm theo ngày tháng Lãng đãng cùng nhau kể chuyện đời
Mai này về già ta nghỉ ngơi Chẳng bận tâm chi việc trên đời Bao nhiêu Hoài bão thời trai trẻ Chớp mắt nhẹ thôi đã xa rồi
Mai này về già ông với tôi Nhớ nhớ quên quên cái tuổi đời Ông cười trách nhẹ ôi bà lão Thật là đãng trí quá đi thôi.
Mai này về già ông với tôi Cứ mãi bên nhau chẳng chịu rời Nguyện mãi cùng nhau vui tối sớm Êm đềm yên ả đón ngày trôi!