Đá ném xuống nước, mặt nước còn loang.
Chỉ có người còn vô minh mới tin rằng, việc xấu mình làm sẽ chẳng ai biết tới.
Cái gì chẳng sớm lộ diện.
Đá ném xuống nước, mặt nước còn loang.
Chỉ có người còn vô minh mới tin rằng, việc xấu mình làm sẽ chẳng ai biết tới.
Cái gì chẳng sớm lộ diện.
Chỉ là sớm hay muộn mà thôi!
Vậy nên người trí chọn thật thà. Không phải vì không biết gian dối. Mà vì hiểu gian dối cũng chẳng thể lâu bền.
Khi thanh bạch là gốc, đi đâu cũng bình an.
Tự tại là thói quen, đi đâu cũng nhẹ nhàng.
Chuyện thế nhân, càng tính càng mệt.
Chuyện lòng người, càng đoán càng sai.
Cứ bình lặng lại, lùi một bước. Liền có thể nhìn xa hơn, thấu hiểu rõ hơn.
Từ đó chẳng còn phải lưu lạc trong vòng xoáy tử sinh trầm mặc
H | B | T | N | S | B | C |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 2 | 3 | ||||
4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 |
11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 |
18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 |
25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 |
NGỒI XUỐNG UỐNG TRÀ & câu chuyện thưởng thức https://www.youtube.com/watch?v=pzdo4zVbSrg
hương trầm https://rdcip.com/p/nhang-tram-huong-hoa-xa.2
@Dr.Hoa Xà
MẶT NƯỚC CÒN LOANG
VNUSLAB
Thí…nghiệm, thí rồi nghiệm?
điều vô lý
sự khác biệt khi đi học?
Tự do ĐÔNG – Tự do TÂY
giờ bạn đã hiểu vì sao?
quá phê qui trình và kết quả trao tay https://hoaxa.vn/category/hoa-xa-giai-doc-functions
Ta là gì trong ký ức của nhau
Câu hỏi khó… mãi khắc sâu tâm khảm
Biết bao lần ngập ngừng… rồi chẳng dám
Anh sợ ưu phiền chìm đắm trái tim em…
Cũng chỉ gọi người từng quen em nhỉ
Chưa dám trao câu yêu thương thủ thỉ
Thì cuối cùng… ta chỉ bạn mà thôi…
Nhớ nhau nhiều nhưng mỗi đứa một nơi
Chẳng điện thoại được như thời này nhỉ
Nhớ thương nhau gấp trăm lần… hơn thế
Cũng đành nhờ… trang giấy viết thư tay.
Mỗi tuần qua lâu gấp mấy… bảy ngày
Một tháng cũng ngỡ dài hơn thế kỷ
Cách xa nhau đôi nơi… rồi cứ thế
Nhớ nhau nhiều… đâu thể nói mình yêu.
Mấy thu sang… đông đến lạnh muôn chiều
Câu tha thiết thương yêu chưa dám ngỏ
Rồi một hôm… pháo hồng giăng kín ngõ
Người sang sông… nghe vụn vỡ trong lòng.
Ta thẫn thờ như chiếc lá cuối đông
Lẻ loi giữa khung trời lòng tê tái
Mấy mươi năm vết thương còn buốt mãi
Để bây giờ… gặp lại nhói trong tim…
VẾT CỨA TRONG TIM…
HKL.
LỘC ƠI!
VỪNG ƠI!
LỘC VỪNG BUNG LỤA và những người bạn trợ giúp
Em viết cho mình độ tuổi bốn mươi
Khi cuộc sống trải qua nhiều ngã rẽ
Khi bao lần phải gồng lên mạnh mẽ
Đã biết thương mình và học cách bỏ buông
Bốn mươi rồi chẳng vì ai để lệ tuôn
Quá khứ qua đi mỉm cười nhìn phía trước
So đo làm chi với hơn thua mất được
Bình thản lòng mặc kệ những tính toan
Bốn mươi rồi em điểm lại phấn son
Làn tóc rối buông lơi bờ vai nhỏ
Nụ cười duyên say lòng ai thuở đó
Vẫn mặn mà đằm thắm với thời gian
Bốn mươi rồi chẳng mộng ước cao sang
Chẳng viễn vông những điều trong cổ tích
Đủ kiên cường trước thị phi, hiềm khích
Thế thái, nhân tình nhẹ tựa áng phù vân
Bốn mươi rồi đôi lúc cũng bâng khuâng
Khi nhìn lại xuân thì qua vội vã
Bão tố, thăng trầm chông chênh vấp ngã
Mặn đắng, ngọt bùi nếm đủ vị bể dâu
Bốn mươi rồi hứa chẳng buồn nữa đâu…!
TUỔI BỐN MƯƠI|
Uống trà khi còn ấm
Trân trọng người xung quanh