Hai đứa mình cứ thế mãi sao anh
Không danh phận chẳng thứ gì ràng buộc
Những nhớ nhung ngày đêm mãi đuổi rượt
Muốn quay đầu mấy lượt..cũng bằng không.
NHỚ NƠI TIM,nổi nhớ đầy vơi.
Quá nửa đời người ngần ấy đắng cay
Đủ để nhận ra làm người không dễ
Giàu có bị ganh, đói nghèo khinh rẻ
Xấu xí chê cười, đẹp đẽ ghét ghen.
Trăm bận ta làm việc tốt chẳng khen
Sảy tay vỡ vụn một viên gạch nhỏ
Không chút nghĩ suy buông lời mắng mỏ
Phủ nhận công người, bôi nhọ thanh danh.
Giúp đỡ cho nhau chẳng biết bao lần
Chưa bắt một ai ân đền nghĩa trả
Từ chối một lần hồ tan keo rã
Gieo oán gây hờn, phủi cả công ơn.
Hiểu thói đời để ta biết đối nhân
Biết chọn lọc những điều cần và đúng
Mặc thế thái có chê cười rẻ rúng
Miễn sống sao còn hữu dụng cho đời.
Hoa dại kia đâu cần thích vẫn tươi
Dẫu có ghét hoa cũng tươi như thế
Vẫn câu nói: sinh làm người không dễ
Không dễ mà làm được tốt mới hay.
Không hiểu!
H | B | T | N | S | B | C |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 2 | 3 | ||||
4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 |
11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 |
18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 |
25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 |
“Con hãy nhìn cách làm cho nước trong. Để nước tự nhiên, rồi tự bùn lắng xuống, và sau cùng con có nước trong.
Tâm của con cũng như vậy. Khi rối loạn, hãy để yên. Rồi chờ một lát. Rối loạn tự ngừng lại. Con không cần gắng sức.
Bình yên sẽ đến. Mà không cần làm gì cả”.
@Dr.Hoa Xà
NẮNG ĐẦY VƠI
VNUSLAB
Thí…nghiệm, thí rồi nghiệm?
-
Vẫn còn xanh
XANH
Chuyện Hoa Xà là đây chăng?
Mạnh như núi còn theo thời gian mà mòn đổ. Lớn như sông còn có thể cạn dòng
Cả cánh rừng xanh còn tàn lụi vì lửa dữ thiên tai. Hỏi làm sao có thể mong người mãi khoẻ mạnh trường tồn?
Người biết có thể đổi thay, liền chẳng còn nặng lòng chấp niệm.
Nhiều khi chỉ ngồi thật yên bình. Tưởng không làm gì, mà hoá, lại là làm được rất nhiều.